Nguyễn Triều Anh Tâm

Môi Hôn Muộn Màng


ta nghe ngày tháng lao-đao
biển mê sóng vổ cồn-cào trăng khuya
tình em nước mắt đầm-đìa
tình ta hữu hạn, chia lìa thủy chung.
cho nhau một giấc tương phùng,
trên đồi hoan-lạc, dưới vùng đam-mê...
đời ta phiền-muộn trăm bề,
đời em son phấn mải-mê hồng-trần.
tóc nhìn đêm ngắn phân-vân
dung-nhan một kiếp, nửa phần trôi xuôi...
bây giờ lệ thắm môi cười,
bây giờ chăn gối còn mời gọi nhau
ta gần em cuộc biển dâu,
ta nhìn em thấy nụ sầu héo-hon...
bên đời xe ngựa đa-đoan,
cho tình ôm-ấp môi hôn muộn-màng....


                                                  
Nguyễn Triều Anh Tâm
                                                  


Adelaide tháng tám 2006

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Môi Hôn Muộn Màng"